Nguyễn Hồng Vinh
Ngoài này lạnh giá cây đứng lặng Thầm trách mặt trời trốn đi đâu Đêm mới buông mà đường vắng ngắt Ghế đá trọi trơ, chẳng bóng người!
Con chữ trốn mãi ở trong đầu Trang giấy nằm im bất động Mong tia nắng phương Nam ẩn hiện Để chữ và người hòa quyện trong nhau…
Chẳng rõ ở chân trời xa xôi Mặt trời rọi từ bình minh đến tối Công việc cứ dập dồn, tất bật Có phút nào, em chạnh nghĩ đến ai?!
Đường đến cơ quan, đã rực rỡ hoa mai Tà áo tím nổi bừng trong nắng sớm Tết đang theo em về tới cổng Đào Nhật Tân thắm đỏ má em…
Cái rét giữ hoa lâu bền Nhưng trong lòng, lạnh suốt tháng năm Thì mùa xuân sao có cơ xuất hiện? Và mọi loài hoa cũng sẽ mau tàn!
Sớm nay bỗng có tiếng chim chuyền cành Trời đã lưa thưa màu nắng Em gửi từ phương Nam xa tắp Con chữ bỗng rộn ràng trên giấy bàn anh!...
Hà Nội, ngày cuối năm 2023 |
TIN MỚI
CHỜ NẮNG NƠI EM
Ngoài này lạnh giá cây đứng lặng
TÌNH MÃI KHÔNG NHÒA
Chiều đã nhòa bóng nắng...
Hẹn gặp nhau mùa phượng nở
Hoa phượng nở, ve kêu cũng là thời khắc báo hiệu giờ phút chia tay bịn rịn của các cô cậu lứa tuổi học trò.
Cánh võng xanh
Ra trận mùa Xuân rợp bóng dừa/Dừng chân quân mỏi giữa canh trưa/Phong lan hoang dại trải rừng núi/Bên suối Trường Sơn nằm võng đưa.
Lời Bác dạy - tiếng thiêng liêng
Hoa sen thơm ngát làng Sen/Tỏa hương đất nước mọi miền con đi/Con nghe trong tiếng thầm thì...
Ảo…
Sáng sớm thấy chị đăng status (trạng thái) trên facebook cá nhân hình chị cười bên hoa, rất tươi! Thêm vài tấm hình cả gia đình đi du lịch gần đây.
Tình và nghĩa
Điện thoại reo, bé Hà nói mẹ nghe máy đi.
Mua chút tình người…
- Bà hay thiệt, nó chỉ là con dâu hụt của bà, sao bà bán đất giá bằng một nửa cho nó.
Mùi quê hương
Mùi quê hương lạ lắm
Phố hội - tình ca thành cổ...
Ta về phố Hội bâng quơ/Sông Hoài từ buổi phất phơ gió chiều/Người đi lẻ bóng cô liêu/Sông về Cửa Đại dập dìu sóng xô.