Hôm nay (18-11), ngành Giáo dục và Đào tạo tỉnh tổ chức lễ kỷ niệm 33 năm Ngày Nhà giáo Việt Nam (20.11.1982 - 20.11.2015). Không đợi đến ngày này, mà như thường lệ, hàng năm cứ tháng 11 về, hai tiếng thầy cô lại cứ văng vẳng bên tai bao thế hệ học trò, từ thuở thiếu thời cho đến ngày đầu bạc!
Người Việt, từ ngàn xưa cho đến tận mai sau, tôi tin chắc một điều, dù bao biến đổi sao dời thì hai tiếng thầy cô luôn có một chỗ đứng thiêng liêng trong trái tim mỗi người.
Một dân tộc có bề dày truyền thống hiếu học, một dân tộc tôn thờ chữ nghĩa thì bao giờ cũng vậy, nhà giáo, nghề giáo luôn được xã hội tôn vinh dù trong bất cứ hoàn cảnh nào!
Lịch sử có sang trang, sự nghiệp giáo dục nước nhà với nhiều đổi thay, phát triển. Học trò hôm nay có thể không còn quan trọng lắm với phấn trắng, bảng đen mà thay vào đó là màn hình tương thích, là máy tính bảng… Nhưng tinh thần tôn sư, trọng đạo nhất quyết không thể phai mòn. Các bậc phụ huynh, các thế hệ học trò hôm nay cũng như mai này không thể không khắc ghi truyền thống ngàn đời đó của cha ông để lại.
Tháng 11 về, ngày 20 sắp đến. Chắc chắn thầy cô, học sinh trong cả nước đang rạo rực, chờ mong. Hơn lúc nào hết, thời điểm này là cao điểm để học sinh, phụ huynh thể hiện tình cảm chân thành nhất, ghi công những người làm nghề truyền đạt tri thức cho con em mình. Nhà giáo, nghề giáo, mục đích tối thượng vẫn là dạy dỗ các thế hệ học trò thân yêu hoàn thiện nhân cách, nắm vững tri thức để trở thành người có ích cho xã hội.
Trao nhau tình cảm, gửi lời tri ân tự trái tim mình, vậy là đủ. Tôi tin chắc rằng, lớp lớp nhà giáo Việt Nam từ đời xưa cho đến hôm nay cũng chỉ cần có vậy. Xã hội dù có đổi thay và ai đó nghĩ rằng vật chất cao hơn tình cảm, thay lời cảm ơn, thay sự tri ân chân thành đối với thầy cô giáo bằng “sức nặng” của hiện vật, hiện kim có khi lại là sự xúc phạm đối với số đông các nhà giáo.
Nền giáo dục nước nhà đang có lắm chuyện đáng phải bàn, đội ngũ những người cầm phấn cũng còn những người thiếu đạo đức. Nhưng tôi tin đa phần những ai chọn nghiệp “đưa đò” đều muốn vươn đến sự thanh cao trong nghề nghiệp, đời người. Con chữ, ơn thầy, “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”, đã là người Việt Nam, hẳn ai cũng đều đã hiểu!
CẢNH HƯỞNG











Xem thêm bình luận