Hotline: 0274 383 347
Thứ sáu, 25-4-25 13:32:43

Cuộc sống là thế mà

0

Nơi ấy không phải là nơi xa lắm,Nơi ấy không phải là trái tim nằm sâu trong lồng ngực,Nơi ấy là nơi tôi đang sống mỗi ngày. Là con người ai lại không mong muốn được sống sung sướng, điều kiện đi lại, làm việc, học hành thuận lợi, nhất là được sống ở những nơi đông đúc, nhộn nhịp tại các đô thị phát triển nhưng không phải ai cũng có điều kiện, cơ hội được thực hiện ước muốn của mình, nghĩ đến thế tôi lại tự an ủi mình: Cuộc sống là thế mà!  Sau những giờ làm việc căng thẳng tôi thường mất gần một giờ đồng hồ đi xe máy để về đến nhà, khi trời mưa, đường kẹt xe thời gian về nhà còn kéo dài hơn. Về đến nhà tôi luôn có cảm giác được bình yên, gia đình tôi chưa bao giờ bị stress bởi tiếng xe cộ chạy rầm rầm cả ngày lẫn đêm, chưa bị đánh thức bởi những tiếng nẹt pô xe máy vào những lúc đêm khuya, chưa chứng kiến khói bụi mịt mù bởi hàng triệu các loại phương tiện giao thông, chưa bị hít những mùi hôi thối của nước thải chưa qua xử lý từ các con mương, cống rãnh chằng chịt, cảm nhận được điều đó tôi lại an ủi mình: Cuộc sống là thế mà! Nhà tôi ở Trung tâm Hành chính huyện Dĩ An, tỉnh Bình Dương nghe đâu sắp tới thị trấn được nâng cấp lên thị xã, từ Trung tâm thị trấn huyện Dĩ An đến trung tâm TP.HCM gần 20 cây số nhưng sao nó giống nơi tôi sinh ra, nơi tôi lớn lên quá vậy, mọi thứ từ thiên nhiên, cảnh vật, con người đều thân thiện, cuộc sống thường ngày luôn tĩnh lặng và yên bình. Cảm nhận được điều đó tôi lại tự an ủi mình: Cuộc sống là thế mà! Và tôi luôn tự an ủi mình từ năm này qua năm nọ, đến khi con gái đầu lòng của tôi gần tròn 1 tuổi, lần đầu tiên tôi bế con đi khắp xóm, xem bọn trẻ con đứa đá bóng, đứa thả diều, rồi chỉ cho con thấy đàn bò đang gặm cỏ trên những luống cỏ ven nhà xanh mượt, cả những đàn cò trắng đang tranh nhau giữ chỗ trên những khóm tre gần nhà khi về chiều. Rồi tôi nhận thấy đôi mắt long lanh của con gái trong cái lạ lẫm và thích thú. Lúc ấy tôi tự an ủi mình: Cuộc sống là thế con gái ạ!XUÂN NGỌC
Từ khóa:

CHỜ NẮNG NƠI EM

Ngoài này lạnh giá cây đứng lặng

TÌNH MÃI KHÔNG NHÒA

Chiều đã nhòa bóng nắng...

Hẹn gặp nhau mùa phượng nở

Hoa phượng nở, ve kêu cũng là thời khắc báo hiệu giờ phút chia tay bịn rịn của các cô cậu lứa tuổi học trò.

Cánh võng xanh

Ra trận mùa Xuân rợp bóng dừa/Dừng chân quân mỏi giữa canh trưa/Phong lan hoang dại trải rừng núi/Bên suối Trường Sơn nằm võng đưa.

Lời Bác dạy - tiếng thiêng liêng

Hoa sen thơm ngát làng Sen/Tỏa hương đất nước mọi miền con đi/Con nghe trong tiếng thầm thì...

Ảo…

Sáng sớm thấy chị đăng status (trạng thái) trên facebook cá nhân hình chị cười bên hoa, rất tươi! Thêm vài tấm hình cả gia đình đi du lịch gần đây.

Tình và nghĩa

Điện thoại reo, bé Hà nói mẹ nghe máy đi.

Mua chút tình người…

- Bà hay thiệt, nó chỉ là con dâu hụt của bà, sao bà bán đất giá bằng một nửa cho nó.

Mùi quê hương

Mùi quê hương lạ lắm

Phố hội - tình ca thành cổ...

Ta về phố Hội bâng quơ/Sông Hoài từ buổi phất phơ gió chiều/Người đi lẻ bóng cô liêu/Sông về Cửa Đại dập dìu sóng xô.