Hotline: 0274 383 347
Thứ sáu, 25-4-25 17:20:41

Gạch - Thơ của Tiến Cường

0

Lại đứng phỗng dưới cổng làng

Lại thấy gạch lầm rầm mùa lửa đốt

Khi ai bảo người sinh ra từ đất

Và người bảo ai sinh ra từ trời

Những vuông đất nhỏ ơi

  Minh họa: Văn Nguyễn

Say đau đớn lòng lửa

Say bập bùng vóc lửa

Say lập lòe mắt lửa

Say giây phút vinh quang ngọn lửa

Ngày mai hồng bức tường từ đất

Ngày mai

Những viên gạch ru thời gian ngủ thiếp

 

Tôi nắm chặt trong tay thớ gạch tháp Champa

vô số đền đài đình chùa

cả những bức tường thành hoang tàn sót lại

Trên vết mạch tường như nấc thang cao mãi

Dấu những bàn chân

Leo lên gạch tôn hình xứ sở

 

Nếu chỉ là đất là nước là lửa

Những bức tường là trò chơi tưởng tượng

Nếu chỉ là đất là nước là lửa

Thế giới thuộc về hoang sơ

 

Chiều nay dưới cổng làng

Tôi bàng hoàng và hạnh phúc nhận ra

Trong lòng tay

Lửa và đất rúc rích mùa sinh

 

Theo THANH NIÊN

Từ khóa:

CHỜ NẮNG NƠI EM

Ngoài này lạnh giá cây đứng lặng

TÌNH MÃI KHÔNG NHÒA

Chiều đã nhòa bóng nắng...

Hẹn gặp nhau mùa phượng nở

Hoa phượng nở, ve kêu cũng là thời khắc báo hiệu giờ phút chia tay bịn rịn của các cô cậu lứa tuổi học trò.

Cánh võng xanh

Ra trận mùa Xuân rợp bóng dừa/Dừng chân quân mỏi giữa canh trưa/Phong lan hoang dại trải rừng núi/Bên suối Trường Sơn nằm võng đưa.

Lời Bác dạy - tiếng thiêng liêng

Hoa sen thơm ngát làng Sen/Tỏa hương đất nước mọi miền con đi/Con nghe trong tiếng thầm thì...

Ảo…

Sáng sớm thấy chị đăng status (trạng thái) trên facebook cá nhân hình chị cười bên hoa, rất tươi! Thêm vài tấm hình cả gia đình đi du lịch gần đây.

Tình và nghĩa

Điện thoại reo, bé Hà nói mẹ nghe máy đi.

Mua chút tình người…

- Bà hay thiệt, nó chỉ là con dâu hụt của bà, sao bà bán đất giá bằng một nửa cho nó.

Mùi quê hương

Mùi quê hương lạ lắm

Phố hội - tình ca thành cổ...

Ta về phố Hội bâng quơ/Sông Hoài từ buổi phất phơ gió chiều/Người đi lẻ bóng cô liêu/Sông về Cửa Đại dập dìu sóng xô.