Hotline: 0274 383 347
Chủ nhật, 27-7-25 05:40:56

Hoa vàng mấy độ…

0

Tưởng là chuyện yêu đương, nhung nhớ chỉ dành cho cánh… nữ nhi  thường tình. Thế nhưng khi tôi chứng kiến anh rưng rưng nhớ về người yêu cũ,  tôi “thay đổi chính kiến” ngay và luôn!  

Gần ba mươi năm chia tay tình đầu, anh vẫn giữ nguyên tình cảm đậm sâu  với chị. Quả là điều đáng quý, đáng nâng niu!  

Lạ một điều nữa, họ vẫn ở chung một thành phố nhưng anh tuyệt nhiên  không tìm gặp chị. Anh nói, làm cho cuộc sống của người mình yêu thương bị xáo  trộn, không hay.  

Trong gần ba mươi năm đó, anh chỉ thoáng gặp chị một lần duy nhất. Chị  bước xuống từ xe hơi, anh vô tình đi lướt qua. Chị chưa kịp trông thấy anh. Còn  anh thì nghe trái tim mình hẫng đi một nhịp…

Anh kể, hồi đó anh và chị yêu nhau, một chuyện tình đẹp như tiểu thuyết.  Chị thích hoa vàng. Chiều chủ nhật sau khi cùng đi lễ nhà thờ, anh chị thường đạp  xe về phía ngoại ô để ngắm một loài hoa vàng rực rỡ. Họ cứ ngồi nhìn hoa, nhìn  hoàng hôn trôi như thế và cùng nhau đạp xe về nhà.  

Chuyện tình đẹp như thế nhưng ba chị không đồng ý. Định kiến vùng miền,  giàu nghèo đã vĩnh viễn đóng băng trong trái tim ông ấy và trở thành một bức  tường vô hình mà cứng rắn, khủng khiếp chắn ngang giữa chị và anh…  

Cứ mỗi lần biết chị trốn đi chơi với anh, ba chị lại chờ con về đánh một trận  thật đau. Lần sau đánh đau hơn lần trước cho chị bỏ anh mới thôi. Chị cố cắn răng  không khóc bởi chị biết, nếu mình khóc, chàng trai mình yêu thương sẽ đau lòng  lắm, ở ngoài kia…  

Không còn cách nào để thuyết phục ba của chị kể cả anh đến nhà chịu đòn  thay cho người yêu, anh đành nói lời chia tay để chị yên bề gia thất với một người  mà ba chị đã chọn cho con gái.  

Khi anh kể lại chuyện tình của anh với tôi, tôi vẫn thấy anh ngước mắt lên  nhìn trời. Anh ngước mắt lên để không khóc, để nước mắt khỏi tràn ra bờ mi của  người đàn ông nay ngoài năm mươi…  

Anh kể trong đêm tân hôn của chị, anh đi lang thang hết khắp các đường  tình yêu mà họ đã hẹn hò, đã đi qua…  

Tôi hỏi một câu thật… vô duyên và ngớ ngẩn, rằng vợ anh không ghen với  mối tình quá đẹp này ư? Anh cười: “Anh kể hết với vợ. Cô ấy trân trọng điều này. Anh còn trồng một khoảnh hoa vàng trong vườn nhà để tặng mối tình đầu, tặng  luôn cho vợ mình! Anh có làm điều gì sai đâu?”…  

Vâng, tình yêu có bao giờ sai đâu…Và hoa vàng mấy độ nhà anh vẫn rung  rinh quanh năm. Càng nồng đượm hơn những ngày vào thu…  

QUỲNH NHƯ

Từ khóa: hoa vàng, mấy độ

CHỜ NẮNG NƠI EM

Ngoài này lạnh giá cây đứng lặng

TÌNH MÃI KHÔNG NHÒA

Chiều đã nhòa bóng nắng...

Hẹn gặp nhau mùa phượng nở

Hoa phượng nở, ve kêu cũng là thời khắc báo hiệu giờ phút chia tay bịn rịn của các cô cậu lứa tuổi học trò.

Cánh võng xanh

Ra trận mùa Xuân rợp bóng dừa/Dừng chân quân mỏi giữa canh trưa/Phong lan hoang dại trải rừng núi/Bên suối Trường Sơn nằm võng đưa.

Lời Bác dạy - tiếng thiêng liêng

Hoa sen thơm ngát làng Sen/Tỏa hương đất nước mọi miền con đi/Con nghe trong tiếng thầm thì...

Ảo…

Sáng sớm thấy chị đăng status (trạng thái) trên facebook cá nhân hình chị cười bên hoa, rất tươi! Thêm vài tấm hình cả gia đình đi du lịch gần đây.

Tình và nghĩa

Điện thoại reo, bé Hà nói mẹ nghe máy đi.

Mua chút tình người…

- Bà hay thiệt, nó chỉ là con dâu hụt của bà, sao bà bán đất giá bằng một nửa cho nó.

Mùi quê hương

Mùi quê hương lạ lắm

Phố hội - tình ca thành cổ...

Ta về phố Hội bâng quơ/Sông Hoài từ buổi phất phơ gió chiều/Người đi lẻ bóng cô liêu/Sông về Cửa Đại dập dìu sóng xô.