Hotline: 0274 383 347
Thứ năm, 24-4-25 20:03:51

Tình yêu và sự hồi sinh diệu kỳ

0

Với những nghệ sĩ, họ tìm về với gốm như tìm về với đất mẹ, mặc sức chìm đắm, mặc sức sáng tạo, mặc sức thả trôi những khao khát đến tận cùng… Cũng chính bên trong những cung bậc cảm xúc đó, họ đang trên đường tìm cho gốm sự hồi sinh diệu kỳ.


Các doanh nhân ngành gốm chiêm ngưỡng tác phẩm “Sinh” của tác giả Huỳnh Thanh Phú

1. Tôi lựa chọn tìm về trại sáng tác gốm sứ thường niên của Hội Gốm sứ mỹ thuật TP.Hồ Chí Minh ngày cuối cùng của trại. Tôi gọi đây là sự lựa chọn bởi tôi hoàn toàn có thể đến sớm hơn. Tôi khát khao gặp sự mới mẻ trong cái sự kiện tưởng chừng quen thuộc này. Cảm giác đầu tiên khi ghé Công ty Gốm sứ Phước Dũ Long là hơi hụt hẫng, bởi ngày cuối cùng các nghệ sĩ tên tuổi đa phần đã hoàn thành tác phẩm trước thời hạn. Tôi tự trấn an rằng nếu lựa chọn từ những điều tử tế hẳn sẽ gặp những thiên duyên.

Dạo sang nơi trưng bày các tác phẩm đã hoàn thành, một không gian gốm không rực rỡ nhưng “gây mê” với người xem bởi kiểu dáng lạ lẫm; mộc mạc và cái duyên ngầm lôi cuốn cả những tay ngang nghệ thuật như tôi. Những sản phẩm độc bản, đầy tính ngẫu hứng tự nhiên biến ảo, không theo quy chuẩn đã tạo ra không gian đầy mê hoặc ấy. Một chiếc bình cách điệu được thổi vào đó tinh thần của người nghệ nhân tài hoa. Chiếc mặt người soi trực diện gửi vào bao quan niệm nhân sinh. Những hình người ngồi buông và ẩn ước tiếng thở dài…

Từng tác phẩm chưa nung, chưa tráng men, gốm không đều đặn, mà phủ chỗ dày, chỗ mỏng, chỗ để trống, chỗ khác lại nhỏ giọt thả buông, tạo nên sự gợi cảm chiều sâu tinh tế. Mỗi tác phẩm đôi khi chỉ là sự cách điệu, tạo điểm nhấn bằng vài ba chi tiết đơn giản, hoặc một vài màu nền nã, nhưng hiệu ứng cao. Ở không gian đó, người xem được chiêm ngưỡng cá tính sáng tạo, đôi bàn tay khéo léo và cái hồn xưa cũ tựa hồ những vết thời gian loang lổ đủ gợi hoài cảm, rung động. Qua bao bận biến thiên của gốm, càng cho ta thấy khả năng sáng tạo của con người là vô tận.

2. Chúng tôi dừng lại bên bức tượng Đạt Ma sư tổ, người sáng lập môn phái Thiếu Lâm của tác giả Nguyễn Văn Trung, Hội viên Câu lạc bộ Gốm mỹ thuật Sài Gòn. Bức tượng ấy là một sự cụ thể hóa đến tường tận những đường nét mà tôi cảm nhận được tác giả đã thuần thục nhân vật Đạt Ma sư tổ rất sinh động và đầy mỹ cảm. “Tôi có niềm đam mê mãnh liệt với mỹ thuật Phật giáo, đặc biệt là tạc tượng phật. Có lẽ tôi có duyên sâu dày với lĩnh vực này và đặc biệt tượng đài Phật giáo là tâm huyết của tôi. Và với Đạt Ma sư tổ, tôi cũng đã đầu tư 6 năm nay. Vận dụng những kiến thức điêu khắc tự học cùng những nghiên cứu về nhân vật theo đúng triết lý: Muốn tạc tượng phật trong lòng phải có phật”, nghệ sĩ giải bày bằng sự tỉnh táo.

Với người nghệ sĩ này, trong các chất liệu của ngành mỹ thuật tạo hình, người làm gốm cần phải cần mẫn, chăm chỉ, sáng tạo. Khi sử dụng chất liệu gốm, cũng cần những kiến thức kỹ thuật vô cùng phức tạp, chưa nói gì đến chuyện chọn và chế biến chất liệu để làm thành sản phẩm thô. Trước đó, anh đã phải thử nhiều với chất liệu gốm và dĩ nhiên đôi khi phải trả giá đắt. Yêu nghề nghề chẳng phụ, cái giá để có sự thành công cũng là xứng đáng. Đến nay, với gốm, anh như người nắm được cái hồn cốt trong nghề, được giới mỹ thuật đánh giá cao. Anh có nhiều ý tưởng trong việc tạo ra những mẫu sản phẩm mới, làm rực rỡ thêm chất liệu giản dị, đủ tinh tế, dịu dàng trong chiều sâu nghệ thuật. “Say” gốm, dệt nhiều mộng mơ, nếm không ít quả đắng để có thể làm chủ được chất liệu theo bản lĩnh của một người không được đào tạo bài bản, anh càng thấm thía việc theo nghề đã khó mà đuổi theo chất liệu gốm lại càng khó hơn nếu không đem tất cả tình yêu, khát khao cống hiến vào đó.


Tác giả Nguyễn Văn Trung bên bức tượng Đạt Ma sư tổ

3. Kéo những người yêu gốm chạm đến sự say mê trong trại sáng tác lần này có lẽ là tác phẩm “Sinh” của tác giả Huỳnh Thanh Phú. Trước hết nó là cảm quan về thế giới, về nhân sinh, về quan niệm sống hiện đại đã tạo nên sự đồng cảm đến khôn cùng trong mỗi con người. Tuy vậy, đây lại là chủ đề không mới trong hội họa và điêu khắc, nếu không đến được với cái riêng nó dễ dàng đi vào lối mòn, một điều đáng sợ hãi trong nghệ thuật, nhất là với chất liệu khó như gốm. May thay, điều đó đã không xảy ra khi “Sinh” hấp dẫn người xem, bởi trong tác phẩm vừa bàng bạc phương Đông, vừa rất ấn tượng theo kiểu Tây phương. “Sinh” khéo “khoe” sự tinh xảo, kỳ công trong từng đường nét, vừa hồ hởi kể về chặng đường chinh phục đất và lửa, vừa ánh lên niềm tự hào và đam mê cháy bỏng với chất liệu gốm sứ.

Gương mặt anh Phú hiền lành, thuần hậu bao nhiêu thì “lửa” trong tác phẩm như khẳng định nghề gốm là học bằng tay, bằng mắt và cả cái tâm “ăn”, “ngủ” cùng gốm. Ngồi với chúng tôi, toát lên nơi anh là niềm khắc khoải, đau đáu cách điều tiết ngọn lửa, công nghệ nung để tác phẩm thật sự là tiếng lòng của anh đến với nhiều người. “Dù đã làm hàng trăm, hàng nghìn sản phẩm nhưng với tôi lần này khi “Sinh” vào lò tôi hồi hộp, nóng lòng, đó là cảm xúc độc nhất, chỉ có thể kiếm tìm ở gốm. Như cách tôi cũng đang mong chờ được tái sinh…”, anh thú nhận sự cuốn hút khó cưỡng từ chất liệu gốm.

4. Điều mà tôi và những người nghệ sĩ tại trại sáng tác chạm đến nhau nhiều nhất là muốn dành tất cả yêu thương, trân trọng cho doanh nhân Vương Siêu Tín, Giám đốc Công ty Gốm sứ Phước Dũ Long sau rất nhiều lần trại sáng tác gốm sứ diễn ra. Một con người mà đến những kẻ hoài nghi nhất cũng đủ tin rằng tình yêu anh dành cho gốm đủ lớn. Mỗi câu chuyện nghề của anh chính là tâm huyết để gầy dựng, tái tạo và trải mình cho sự hồi sinh của gốm sứ Bình Dương. Với anh, khao khát lớn nhất luôn là sản phẩm chạm tới trái tim khách hàng thì mới được “cắt nghĩa” là thành công. “Nếu chỉ thổi thương hiệu mà không chăm chút nền tảng sản xuất thì có bao nhiêu tiền cũng chẳng thể duy trì được cái thương hiệu ảo” là cách anh lý giải cùng chúng tôi ngày ấy khi sản xuất “hồi phục sau một trận ốm dài” Covid-19. Và, chính doanh nhân này đã và đang mở toang cánh cửa để gốm sứ “chuyển mình”, thu hẹp khoảng cách giữa các chất liệu nghệ thuật trong tâm thế mời gọi, chủ động.

5. Văn hóa sẽ còn lại sau tất cả. Câu chuyện những “lão làng” trong nghề gốm sứ Bình Dương hôm ấy đã thổi bùng lên khát khao kiến thiết lại “diện mạo” để nâng tầm thương hiệu gốm sứ Bình Dương sải cánh vươn mình ra thế giới. Và cái hồn của những trại sáng tác như hôm nay sẽ còn mãi bên trong lớp áo sáng tạo để thích ứng với cuộc sống hiện đại. Kỳ vọng rằng sự mạnh dạn “đánh” vào các dòng sản phẩm thiết yếu, thiên về gia dụng và trang trí, sự hòa quyện giữa hai yếu tố “ứng dụng” và “thẩm mỹ” tiếp tục tạo cho gốm sứ Bình Dương một hướng đi mới…

Trong tiết trời đầu hè, nắng hanh hao dịu dàng hong khô từng mẻ gốm mới, chợt nghĩ về mai sau, tôi thầm mong gốm Bình Dương có thêm những thế hệ sau âm thầm tiếp ứng, giữ lửa và không ngừng vươn xa.

Trước đây, nhắc tới gốm sứ người ta chỉ nhớ tới bát, đĩa và lọ. Nhưng ngày nay, gốm sứ đã khoác lên mình diện mạo mới đa sắc màu, từ đồ gia dụng đến đồ thờ cúng, trang trí... với hàng trăm đầu sản phẩm. Các dòng men mới cũng liên tục được thử nghiệm. Sự giao thoa tạo nên một khoảng mở để gốm sứ đến với cả phương Đông và phương Tây từ tính biểu đạt.

TIỂU MY

Để cho đất nước đứng lên...

Trong không khí cả nước đang hướng về kỷ niệm 50 năm Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30. 4.1975 - 30.4.2025), chúng tôi có dịp cùng đoàn công tác tỉnh Bình Dương đến thăm và tìm hiểu về các khu di tích lịch sử cách mạng tại huyện Côn Đảo

Gặp gỡ vị tướng “trưởng thành qua trận mạc”

Trung tướng - Phó Giáo sư, Tiến sĩ Nguyễn Như Hoạt, trưởng thành từ một binh nhì lên đến Trung tướng Tư lệnh Quân khu thủ đô, Giám đốc Học viện Quốc phòng.

Tiệm mì 1K ấm lòng người lao động nghèo

Với tâm nguyện giúp người lao động nghèo vượt qua những lúc khó khăn, bà chủ một cửa hàng gốm sứ ở khu phố Bình Đức 2, phường Bình Hòa (TP.Thuận An) mở tiệm mì 1.000 đồng/tô trên Quốc lộ 13.

Lễ hội Miếu Ông Bổn: Mãn nhãn với nhiều hoạt động độc đáo

Cứ đúng vào dịp 16 tháng Giêng Âm lịch, tại TP.Thủ Dầu Một diễn ra Lễ hội Miếu Ông Bổn.

Rộn ràng không khí vui chơi ngày xuân

Những bộ áo dài rực rỡ cùng sắc hoa mai, hoa đào nở rộ khắp các nẻo đường, tạo nên bầu không khí vui tươi và sôi động cho mùa Xuân Ất Tỵ 2025.

Tết ấm nghĩa tình ở Trường Sa

Cách xa đất liền hàng trăm hải lý nhưng không khí đón Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025 trên các đảo, điểm đảo ở quần đảo Trường Sa vẫn đủ đầy, ấm áp nghĩa tình quân - dân.

Điểm tựa giúp ngư dân vươn khơi

Bên cạnh nhiệm vụ quốc phòng - an ninh, trong những năm qua, Trung tâm dịch vụ hậu cần nghề cá ở đảo Đá Tây thuộc quần đảo Trường Sa đã cung ứng các dịch vụ hậu cần phục vụ cho tàu thuyền của ngư dân

Côn Đảo trước thềm xuân...

Khi đất trời hòa cùng lòng người trong không khí rộn ràng của mùa xuân cũng là lúc những chuyến tàu chở các đoàn công tác cùng những món quà tết lại rời bến mang theo tình cảm yêu thương, không khí tết của đất liền đến với cán bộ, chiến sĩ

Những người thầy “gieo chữ” ở Trường Sa

Thời gian qua, với tinh thần tất cả vì học sinh thân yêu, những người thầy ở đất liền đã tình nguyện đến quần đảo Trường Sa “gieo chữ” cho trẻ em nơi đầu sóng ngọn gió.

Hải đăng An Bang "soi đường" ngư dân bám biển

Đảo An Bang tọa lạc ở phía Nam của quần đảo Trường Sa, đảo có vị trí rất quan trọng như cầu nối giữa các đảo thuộc quần đảo Trường Sa với khu vực nằm trên thềm lục địa phía Nam của Tổ quốc.